Giọt lệ trích tiên
Sông dài chảy tận về đâu?
Non xanh xanh mãi bên sầu thế nhân!
Lòng này gởi Hán Vân có được
Xin gởi về non Ngọc đài Dao
Bụi hồng cách với hoa đào,
Bụi hồng cách mấy hoa đào nẻo xưa!
Nước lạnh lùng sông đưa lá thắm,
Cuốn nỗi lòng thăm thẳm nào chăng?
Non còn mải ngó vừng trăng,
Bàn câu nhân sự sao bằng mộng mơ
Vắng tiếng hạc bơ vơ dưới thế,
Gảy tiên cầm điệu lẻ trong sương;
Sông Ngân cách mấy sông Tương
Sông Ngân cách với sông Tương mấy trời!
Chưa xong một tiếng cười Bao Tự
Hẹn ngày về mấy độ chiêm bao
Gió hương đưa lại đồng sao
Trâu bầy ăn tại đồng cao xanh rì
Lại đưa đến Diêu Trì thuở trước
Hội bàn đào chén ngọc rời tay...
Ao xuân lồng lộng bóng mây
Rèm châu tuyết phủ mây bay nửa lầu.
Sông dài những tương tư trời rộng
Non xanh còn đứng mộng vừng trăng. (*)
-----------------
(*) Theo bản thảo do gia đình gửi tới, bài thơ đến đây là ngừng lại. Chúng tôi đoán nhà thơ làm dở rồi để lại. (Chú thích của Biên tập Nxb. Hội Nhà Văn, 1997).
|